Trong tuần qua, cộng đồng người Việt ở hải ngoại đã không còn quan tâm đến biến cố Syria mà tập trung vào biến cố Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Tăng Thống GHPGVNTN, thường được gọi là Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang, tuyên bố từ chức hôm 30.8.2013 để phản đối việc Hòa Thượng Thích Chánh Lạc “vi phạm trọng giới Dâm và Vọng với những bằng chứng cụ thể, minh bạch không thể chối cãi!”
Đa số người Việt hải ngoại đều biết đây là hậu quả của cuộc chiến không nhân nhượng giữa Võ Văn Ái và nhóm Hòa Thượng Thích Chánh Lạc kéo dài trong nhiều năm qua. Nhóm đệ tử của Thích Chánh Lạc đã phối hợp với nhóm Giao Điểm tấn công Võ Văn Ái từ mọi phía và lôi Công Giáo vào để đánh lạc hướng. Họ dùng những ngôn từ thiếu văn hóa đến mức ai cũng thấy ghê tởm. Dĩ nhiên Võ Văn Ái không ngồi yên. Cả hai đều có những mưu lược không kém gì nhau.
Trong GHPGVNTN, Hòa Thượng Chánh Lạc là Thành viên Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, Phó Viện Trưởng Viện Hóa Ðạo GHPGVNTN Quốc Nội, Chủ Tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo kiêm Tổng Ủy Viên Hoằng Pháp. Còn Võ Văn Ái là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Ngoại Vụ của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo và quan trọng hơn, Phát Ngôn Viên của GHPGVNTN, Trưởng Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế ở Paris, được coi là cái loa của Giáo Hội Phật Giáo. Nhiều người đã gọi ông ta là “Tăng Thống” hải ngoại, luôn đòi ăn trên ngồi trước. Vì thế, biến cố nói trên trở thành nghiêm trọng.
DIỄN BIẾN CỦA KỊCH BẢN
Trong Cáo Bạch số 6/VTT/TT đề ngày 30.8.2013, Hòa Thượng Quảng Độ cho biết Hòa Thượng Thích Như Đạt, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tăng Sự đã ba lần dâng thỉnh nguyện thư yêu cầu cho Hòa thượng Chánh Lạc nghỉ việc. Tuy nhiên, Viện Trưởng Viện Hóa Đạo là Hòa Thượng Viên Định và Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống là Hòa Thượng Thiện Hạnh lại quyết lưu giữ Hòa thượng Chánh Lạc và còn muốn ông ta sẽ là cố vấn Văn Phòng II Viện Hóa Đạo ở Hoa Kỳ.
Quảng Độ nói rõ: “Đây không phải là vấn đề thay đổi, bổ sung hay hoán chuyển nhân sự Văn phòng II Viện Hóa Đạo, hay chuyện tranh chấp cá nhân, mà là «y luật xử trị» một vị tăng phạm trọng giới theo giáo luật Phật chế.”
Ngoài ra, Hòa Thượng Thích Viên Lý, Tổng Thư Ký VPII Viện Hóa Đạo đồng thời là Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN/Hoa Kỳ đã báo cáo với ông rằng Hòa Thượng đã thỉnh ý Chư Tăng cả năm Châu Lục và tất cả đã đồng tình lưu giữ Hòa Thượng Thích Chánh Lạc và cung thỉnh Hòa Thượng Chánh Lạc lên ngôi vị Cố Vấn VPII Viện Hóa Đạo.
Ngay lập tức, hai Hòa Thượng lãnh đạo GHPGVNTNHN tại Úc Châu và Tân Tây Lan là Hòa Thượng Huyền Tôn và Hòa Thượng Như Huệ đã lên tiếng thỉnh cầu Hòa Thượng Quảng Độ cấp tốc ra cáo chỉ bãi bỏ cáo bạch từ chức vì “tiền đồ của GHPGVNTN” và “Tẫn xuất ác đồ đồng lõa với tội phạm, che chở bưng bợ tội phạm phạm đại trọng giới, đó là ba vị Tỳ khưu: Thích Thiện Hạnh, Thích Viên Định, Thích Viên Lý. Và Ba-la-di phạm Thích Chánh-Lạc.”
Trong khi đó, nhiều chức sắc của GHPGVNTN đưa thỉnh nguyện thư thỉnh cầu Hòa Thượng Quảng Độ “tiếp tục trong vai trò Tăng Thống của Giáo Hội”. Còn ông Võ Văn Ái nói với đài BBC: “Nếu nội bộ không làm được chuyện thanh lọc, đó sẽ là sự đi xuống, nếu không nói là tan vỡ của tổ chức.”
Bản tin của chùa Điều Ngự ngày 4.9.2013 cho biết hôm 3.9.2013, Hòa Thượng Viên Định đã đến Thanh Minh Thiền Viện xin tuân hành việc xử lý nội bộ của Hòa Thượng Quảng Độ, đặc biệt là việc cách chức Hòa thượng Chánh Lạc vì lý do đức hạnh. Hòa thượng Thích Viên Lý, cũng điện thoại về xin lỗi Đức Tăng Thống và rút lại ý định lưu nhiệm Thích Chánh Lạc. Hòa Thượng Quảng Độ đã ra quyết định số 15A/VTT/GC/TT ngày 4.9.2013 ấn định lại thành phần của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo.
Theo bản tin của đài Á Châu Tự Do ngày 4.9.2013, Hòa Thượng Thích Không Tánh, trụ trì chùa Liên Trì ở Sài Gòn cho biết vào ngày 3 tháng 9 đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã chấp thuận trở lại đảm nhận trách nhiệm đứng đầu giáo hội sau khi quyết định từ nhiệm vào ngày 30 tháng 8 vừa qua.
Đây là một kịch bản được viết và diễn khá hay. Để hiểu rõ kịch bản này, chúng tôi thấy cần xác định lại những điều mà Hòa Thượng Chánh Lạc đã bị quy trách, sau đó sẽ trình bày về chiều hướng mà Giáo Hội Ấn Quang đang đi tới.
KẾT TỘI DÂM VÀ VỌNG
1.- Vài nét về Thích Chánh Lạc
Thích Chánh Lạc tên thật là Lê Kim Cương, xuất gia năm 1944, Pháp danh Chơn An, Pháp hiệu Chánh Lạc, sinh ngày 8.1.1931 tại Quảng Trị. Thọ giới tỳ kheo năm 1953 và học tại Phật Học Đường Báo Quốc. Đậu tú tài 2 năm 1961 và tốt nghiệp Cử Nhân Văn Khoa Sài Gòn năm 1964.
Trong các biến cố từ năm 1963 đến 1967 tại miền Nam, ông được coi là một cây xách động và quậy phá nổi tiếng. Sau vụ Phật Giáo Ấn Quang tạo bạo loạn để cướp chính quyền năm 1966 bị thất bại, theo lệnh của tướng Nguyễn Ngọc Loan, ông phải rời Việt Nam. Ngày 21.9.1969 ông đi du học ở Đài Loan.
Năm 1987 ông từ Đài Loan di dân qua Hoa Kỳ và đến định cư ở Denver, Colorado. Ông được mời trụ trì ở chùa Từ Phong, tiền thân của chùa Như Lai, cho đến bây giờ.
2.- Nguyên nhân của vụ án
Ông Hồ Văn Ngộ, một sĩ quan Quân Lực VNCH, đã bị tù 6 năm. Khi ra khỏi tù, ông đem cả gia đình đi vượt biên và đến định cư tại Denver, Colorado, năm 1990. Ông và gia đình thường đi lễ ở chùa Như Lai do Hòa Thượng Chánh Lạc trụ trì. Hai con ông là cô Hồ Thị Thu và Hồ Thị Thi thường ở lại làm việc công quả ở chùa. Cô Thi, lúc đó mới 14 tuổi, có ý muốn xuất gia để trở thành ni cô, nên thường đến chùa học Phật pháp.
Tờ Rocky Mountain News tường thuật lại các lời khai tại phiên tòa, cho biết hai cô Thu và Thi tố cáo Thích Chánh Lạc đã sờ mó hai cô trong thời gian từ 1994 đến 1996. Lúc đầu hai cô không dám nói lại với ai. Đến năm 1998, hai cô được biết nhiều cô khác cũng đã bị xâm phạm tình dục giống như hai cô và họ đang nộp đơn tố cáo, hai cô liền quyết định đưa vụ này ra ánh sáng.
Trước hết, ngày 2.5.1998 cô Thu đã viết thư gởi Ban Quản Trị Chùa Như Lai trình bày sự việc và xin có biện pháp. Nhưng Ban Quản Trị chẳng những không giải quyết mà còn tố cáo gia đình ông Ngộ là những con chốt (pawns) trong âm mưu của Cộng Sản. Ngày 18.10.1998, Thích Chánh Lạc đã công bố một bản thông cáo phủ nhận những lời tố cáo của cô Thu và cho rằng cô là một phần của một âm mưu do “các tay sai của Hà Nội” (servants of Hà Nội) thực hiện. Gia đình ông Ngộ quyết định đưa nội vụ ra tòa.
3.- Rắc rối về thủ tục pháp lý
Như chúng ta đã biết vào tháng 6 năm 1994. O.J Simpson bị truy tố về tội sát nhân, nhưng ngày 3.10.1995, bồi thẩm đoàn ở Tòa Los Angeles tuyên bố O.J. Simpson vô tội. Nội vụ được đưa ra tòa dân sự ở San Monica. Ngày 5.2.1957, bồi thẩm đoàn xác nhận O.J. Simpson có tội và phải bồi thường cho các nạn nhân 33.500.000 USD.
Vụ Thích Chánh Lạc cũng đã được diễn biến tương tự như vậy. Sau khi có đơn tố cáo của gia đình ông Hồ Văn Ngộ, ngày 23.1.1999 Hòa Thượng Chánh Lạc đã bị bắt về 5 tội liên quan đến tấn công tình dục và tấn công tình dục trẻ vị thành niên (Case No 99CR1975). Chùa Như Lai đã đóng tiền thế chân và ông được tại ngoại.
Để đối phó, chùa Như Lai đã làm thỉnh nguyện thư lấy chữ ký để “minh oan” cho thầy. Ngày 20.5.2000, Toà mở phiên lấy lời khai của các nhân chứng, có khoảng 100 người mang cờ VNCH biểu tình trước Toà Thị sảnh phản đối việc truy tố này.
Để tránh những diễn biến phức tạp, tòa Denver muốn giải quyết vụ Thích Chánh Lạc như vụ O.J. Simpson. Ngày 15.9.2000, Biện Lý Cuộc đã ra Lệnh Trạng (Order) thu hồi việc truy tố, viện lý do có nghi vấn (The charges cannot be proven beyond a reasonable doubt).
Nội vụ được đưa ra tòa dân sự District Court ở Denver. Nguyên đơn là Hồ Thị Thu, Hồ Văn Ngộ và Hồ Thị Thi. Bị đơn là Lê Kim Cương tự là Thích Chánh Lạc, Chùa Phật Giáo Việt Nam Colorado tức Chùa Như Lai, một tổ chức bất vụ lợi, Bùi Sỹ, Bùi Cảnh, Đinh Văn Phúc, Phạm Thanh Ngân, Nguyễn Tùng Anh, Nguyễn Tâm Trí, Trần Đức Đệ, Tạ Thị Minh Tuyết, Ban Giám Đốc và Ban Quản Trị Chùa Như Lai (Case No 99 CV 5332).
4.- Kết quả của vụ án
Sau bốn tuần lễ xét xử, ngày 6.9.2003, bồi thẩm đoàn tòa District Court ở Denver đã tuyên phạt Lê Kim Cương tức Thích Chánh Lạc và Ban Quản Trị Chùa Như Lai 4.800.000 USD vì đã có hành vì mạ lỵ phỉ báng, lăng nhục và tắc trách (defamation, outrageous conduct and breach of duty). Tòa cũng xác nhận Lê Kim Cương có sách nhiễu tình dục (sexual battery).
Trong số tiền bồi thường thiệt hại này, Tòa truyền Thích Chánh Lạc và Ban Quản Trị Chùa Như Lai phải bồi thường cho Hồ Thị Thi (lúc đó còn vị thành niên) 55,2% tổng số tiền nói trên vì những tổn hại thật sự về thể xác cá nhân vì sách nhiễu tình dục (55.2% of the total judgment amounts awarded to Thi Ho were for actual damages for personal physical injuries for the sexual battery claim).
Vì hãng bảo hiểm chỉ có thể trả tối đa 2 triệu, nên các bị đơn đã xin tòa xét lại số tiền phạt vì quá nặng, không thể đóng nổi. Ngày 22.1.2004 thẩm phán Shelley L. Gilman đã hạ số tiến phạt xuống còn 2 triệu. Các nguyên đơn khiếu nại về việc hạ thấp tiền phạt này, nhưng ngày 21.6.2004 thẩm phán Shelley L. Gilman đã ra Án lệnh bác đơn (Order of dismissal).
CHƠI TRÒ ĐÁNH LẬN CON ĐEN
Mặc dầu bản án vụ Thích Chánh Lạc và chùa Như Lai đã được phổ biến khá rộng rãi trên các cơ quan truyền thông, nhất là trên các báo Mỹ ở Denver, thỉnh thoảng Võ Văn Sáu, thường được gọi là Sáu Bò Vàng hay Sáu Hồi Hởi, tuyên bố vụ án Thích Chánh Lạc đã bị tòa hủy bỏ và dọa những ai còn nói đến vụ án này có thể bị kiện. Anh ta chứng minh bằng cách đưa ra Lệnh Trạng (Order) ngày 15.9.2000 của Biện Lý Denver mà chúng tôi đã nói trên để chứng minh. Khi chúng tôi đưa ra bản án ngày 6.9.2003 của tòa Denver thì anh ta câm họng. Sau này anh ta tiết lộ Hòa Thượng Chánh Lạc có gởi cho anh ta 200 USD, nhưng anh ta không nhận.
Hôm 3.9.2013, khi Hòa Thượng Quảng Độ từ chức, Hòa Thượng Chánh Lạc đã gởi đến trong nội bộ Phật Giáo “Đôi Lời Tâm Huyết” có đính theo Án Lệnh (Order) ngày 21.6.2004 của Tòa Denver bác bỏ đơn khiếu nại của các nguyên đơn về số tiền bồi thường bị hạ xuống như chúng tôi đã nói ở trên, nhưng cắt bỏ phần nội dung, chỉ để lại phần đầu đề và phần cuối, để chứng minh vụ án của ông ta đã bị hủy bỏ. Đây là trò đánh lận con đen.
Trong danh từ luật pháp, chữ VERDICT được dùng để chỉ ý kiến của bồi thẩm đoàn hay một thẩm phán về một vấn đề sự kiện (a question of fact) của vụ án, chữ JUDGEMENT là phán quyết của tòa về toàn bộ vụ án. Còn chữ ORDER chỉ là Lệnh Trạng của Bệnh Lý hay Án Lệnh của Thẩm Phán, được dùng để giải quyết một vấn đề bất thường xảy ra trong tiến trình của vụ án chính (some matter incidental to the main proceeding). Không thể dùng ORDER để hủy bỏ một VERDICT hay một JUDGEMRNT được. Võ Văn Sáu và Thích Chánh Lạc không hiểu danh từ luật pháp nên mới đưa ra để đánh lừa.
TẤT CẢ ĐỀU DO NGHIỆP
Trong cuộc phỏng vấn của đài Little Saigon TV (57.7) được chiếu lúc 7 giờ tối ngày 5.9.2013, Hòa Thượng Chánh Lạc cho rằng Cáo Bạch số 6/VTT/TT của Hòa Thượng Quảng Độ là giả, do Lê Công Cầu biên soạn rồi Võ Văn Ái ráp chữ ký và con dấu vào và phổ biến, chứ Hòa Thượng Quảng Độ không biết gì hết. Còn Hòa Thượng Chơn Thành cho rằng văn phong của Cáo Bạch không phải là văn phong của Thấy Quảng Độ. Nhưng những tin tức chúng tôi đưa ra nói trên cho thấy những sự tiên đoán này không đúng.
Về hai tội Dâm và Vọng, Thích Chánh Lạc cũng chỉ chơi trò “lập lờ đánh lận con đen” như chúng tôi đã trình bày ở trên.
Về sự xích mích với Võ Văn Ái, Hòa Thượng Chánh Lạc cho biết có 5 lý do. Chúng tôi chỉ nói đến hai lý do chính. Lý do thứ nhất là vấn đề tiền bạc. Trước đây Hòa Tượng có tài trợ cho Đài Phát Thanh Phật Giáo Việt Nam của Võ Văn Ái mỗi năm 10.000 USD, nhưng trong những năm gần đây ông ngưng lại để dùng tiền giúp một số thầy ở Việt Nam. Giáo Hội ở hải ngoại có tổ chức gây quỹ hai lần được 72.000 USD, ông đề nghị chia cho Võ Văn Ái một nữa, nhưng các thầy nề nang nên giao hết. Tuy nhiên, khi bảo Võ Văn Ái làm biên nhận thì Võ Văn Ái không làm.
Lý do thứ hai là Võ Văn Ái cho rằng Thích Chánh Lạc đã dùng hai đệ tử là Bảo Quốc Kiếm và Phạm Hoàng Bá (với biệt danh là Phạm Hoàng Vương), để đánh phá Võ Văn Ái liên tục không ngừng nghĩ. Thầy Chánh Lạc nói ông đã khuyên giải hai tên này nhiều lần, nhưng họ không nghe. Ông có đề nghị Võ Văn Ái dùng cơm với hai đệ tử này ở Chùa Như Lai để hòa giải, nhưng Võ Văn Ái từ chối.
Trong thực tế, Bảo Quốc Kiếm và Phạm Hoàng Bá đã phối hợp với nhóm Giao Điểm gồm Trần Quang Diệu, Trần Tiên Long, Nguyễn Hữu Ba và nhiều tên khác tạo thành một thứ “kiêu binh trên Nét”, đánh phá Công Giáo và Võ Văn Ái hàng ngày trên các diễn đàn. Chính nhóm này đã đẩy Võ Văn Ái vào cái thể phải hạ thủ đối với Thích Chánh Lạc.
Thích Chánh Lạc gọi Võ Văn Ái là một tên phù thủy, một “Siêu Tăng Thống”, đã gây ra nhiều biến động trong Giáo Hội, đưa tới sự ly khai của nhóm Về Nguồn, “dùng Đức Tăng Thống như là đồ chơi”, v.v.
Theo Thích Chánh Lạc, sau ông người thứ hai sẽ là nạn nhân của Võ Văn Ái, đó là Pháp Sư Thích Giác Đức (người đã có vợ con), hiện là Tổng Ủy Viên Kế Hoạch. Sau đó Võ Văn Ái sẽ đưa Thích Viên Lý lên làm Chủ Tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, rồi tìm cách loại bỏ để đưa một người khác luôn làm theo ý của Ái lên.
Thích Chánh Lạc nói rằng nếu ông bị loại, ông sẽ đứng ra thành lập một GHPGVNTN khác để hoạt động vì đó là con đường duy nhất để bảo vệ đạo pháp và dân tộc. Câu chuyện còn dài, chúng tôi sẽ trình bày vào một dịp khác.
Hiện nay Võ Văn Ái đang nhận “Fund” của tổ chức NED (The National Endowment for Democracy) để “điều hành” GHPGVNTN, nên khó ai lật đổ được Ái. Mỹ cũng chưa tìm được một người khác có thể đóng vai trò của Ái trong Phật Giáo.
Tất cả những biến cố nói trên và nhiều biến cố khác sắp xảy ra đều do những sai lầm mà Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang đã gây ra cho Phật Giáo và cho đất nước từ 1963 đến nay, nhất là xử dụng VỌNG NGỮ như là một công cụ chính khi tranh đấu. Đó là Nghiệp Báo trong đạo Phật.
Ngày 5.9.2013
Lữ Giang

-----------------
Tham Khảo:
Bản chất “khẩu Phật...” của ông Thích Quảng Độ
Hơn một tháng qua, một số trang web và báo, đài tiếng Việt ở nước ngoài liên tục đưa tin về việc Hòa thượng Thích Quảng Độ ủy lạo, tặng quà người khiếu kiện. Thực ra, đó là một âm mưu dùng tiền để gây rối, chống đối nhà nước, đi ngược lại với quyền lợi và nguyện vọng của nhân dân, của đồng bào Phật tử.
Danh không chính
Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) ra đời năm 1964, đến năm 1966 phân hóa thành Giáo hội Ấn Quang và Giáo hội Việt Nam Quốc tự. Năm 1972 và 1974, Viện Hóa đạo Ấn Quang đã tiến hành Đại hội và đưa Hòa thượng Thích Trí Thủ lên ngôi Viện trưởng.
Sau ngày đất nước thống nhất, vào năm 1981, theo nguyện vọng chung của các tổ chức, hệ phái Phật giáo và Phật tử, Đại hội Thống nhất Phật Giáo Việt Nam được tổ chức tại Hà Nội. GHPGVNTN đã cùng với 8 tổ chức hệ phái Phật giáo khác bầu ra Hội đồng Chứng minh và Hội đồng Trị sự Phật Giáo Việt Nam. Hòa thượng Thích Trí Thủ cùng phải đoàn GHPGVNTN đã nhất trí nhập tổ chức của mình vào ngôi nhà chung là Giáo hội Phật Giáo Việt Nam.
GHPGVNTN xem như đã hoàn thành sứ mệnh của mình và không còn tồn tại riêng rẽ từ ngày đó.
Như thế, ông Thích Quảng Độ hoàn toàn không có tư cách để tự phong cho mình cái chức Viện trưởng Viện Hóa đạo, không có tư cách đại diện cho GHPGVNTN dưới bất kì danh nghĩa nào.
Thế nhưng năm 1999, một Hội nghị được gọi là Đại hội 8 của GHPGVNTN được tổ chức ở... Mỹ đã bầu ông Quảng Độ làm Viện trưởng Viện Hóa đạo. Đại hội do những người nước ngoài tổ chức ở nước ngoài, không có bất kì đại biểu nào của Phật giáo trong nước tham dự, dĩ nhiên không có giá trị và vô thừa nhận tại VN. Thế nhưng ông Quảng Độ luôn dùng cái danh nghĩa hão huyền ấy để làm những điều sai trái. Khi bị nhắc nhở, chế tài về những hành động vi phạm pháp luật, ông Quảng Độ lại to tiếng cho rằng bị chính quyền đàn áp.
Hành trình 30 năm nay của ông Thích Quảng Độ là một xâu chuỗi những hành vi vu khống, “nằm vạ”, hối lỗi, van xin và sáng nắng chiều mưa, thay đổi chính kiến ngay sau khi được khoan hồng.
Những hành động của ông Quảng Độ mà chúng tôi sẽ phân tích ở phần sau cho thấy tính chất cơ hội đục nước béo cò của ông. Lợi dụng những thời điểm thuận tiện để xuất hiện và khoa trương nhằm phục vụ cho lợi ích cá nhân.
Luôn luôn phạm tội, luôn luôn xin tha
Năm 1977, Thích Quảng Độ và một số người cùng phe nhóm có những hành vi chống phá chính quyền và bị bắt. Cuối năm 1978 ông ta bị đưa ra xét xử trước TAND TP.HCM. Trong một lá đơn viết tay gửi các cơ quan tố tụng, ông ta nhận xét về bản thông tư 002 do mình soạn thảo và phát tán trước đó là: “Ai đọc thông tư số 2 cũng phải sửng sốt kinh ngạc, cho rằng nội dung nó mang tính chất một lời hiệu triệu kêu gọi Tăng Ni chống lại chính quyền cách mạng. Chính bản thân tôi giờ nghĩ lại cũng phải cảm thấy hoảng sợ và ân hận... Tôi xin chính quyền lượng xét khoan hồng tha thứ hoặc ân giảm tội trạng cho tôi để tôi còn có được cơ hội hối cải....”
Năm 1995, Thích Quảng Độ lại cùng với một nhóm người thuộc phe cánh của mình âm mưu phục hồi hoạt động của GHPGVNTN. Ông cho tay chân chuẩn bị một số tiền để đi cứu trợ đồng bào lũ lụt. Chuyện sẽ rất đáng ghi nhận và hoan nghênh nếu ông Quảng Độ làm điều đó với cái tâm trong sáng. Thế nhưng sự thật thì ngược lại.
Theo một bản khai viết tay ngày 6-1-1995, bị can Đặng Phúc Tuệ, tức Thích Quảng Độ thừa nhận: “Mục đích của việc tổ chức cứu trợ là phục hồi hoạt động của GHPGVNTN, đây là dịp rất tốt để cho quần chúng nhân dân và tăng ni Phật tử chú ý đến tổ chức này...”. Khi bị ngăn chặn, ông Quảng Độ lại vu vạ trong một văn bản rằng công an đàn áp những người cứu trợ, tiếng la khóc vang trời. Trong bản cung, ông cũng thừa nhận điều này là vu khống.
Xin không nhắc lại nội dung những tài liệu mà ông Quảng Độ viết và phát tán trong thời điểm năm 1995. Chỉ xin trích nhận định của chính ông ta về những văn bản đó: “”Đến nay tôi tự nhận thấy việc phát tán, phổ biến những tài liệu do tôi viết ra đã dựa trên những thông tin của các phần tử bất mãn, phần tử xấu nên có tác hại trong quần chúng nhân dân, gây chia rẽ giữa nhân dân với chính quyền Nhà nước Việt Nam, làm giảm lòng tin của Phật tử với Giáo hội, có hại đến khối đoàn kết toàn dân”.
Cũng như những lần trước, cuối bản khai, ông ta lại xin khoan hồng, hứa tìm một nơi yên tĩnh để chuyên tâm dịch kinh kệ, đóng góp sức mình cho Phật giáo nước nhà.
Ông Quảng Độ bị phạt năm năm tù và năm năm quản chế về hai tội “phá hoại chính sách đoàn kết” và “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xam phạm lợi ích của nhà nước, của tổ chức xã hội”. Được khoan hồng, giảm án, ông Thích Quảng Độ lại tiếp tục những hành vi trước đó. Ông quên rất nhanh những lời hứa của mình.
Nhân danh cái thiện
Ngày 17-7-2007, nhân cơ hội nhiều người dân khiếu kiện tập trung về trụ sở Vụ Công tác phía Nam của Văn phòng Quốc hội tại số 194 Hoàng Văn Thụ, TP.HCM, Thích Quảng Độ đã xem đây là một dịp để kích động chống phá chính quyền. Ông ta và Thích Minh Nguyệt (một nhà sư có vợ, có chín người con và có bồ, đã bị cách chức trụ trì một ngôi chùa nhỏ ở Tiền Giang) mang 300 triệu đồng (con số theo công bố của Quảng Độ, chưa ai kiểm chứng) đến đây. Một tay cầm bó tiền, một tay cầm loa, Thích Quảng Độ đứng lên nói xấu chính quyền và kích động người khiếu kiện.
Phàm truyền thống của người dân Việt, làm điều tốt không đợi hàm ơn, người nhà Phật lại càng xem nhẹ sự khoa trương. Thế nhưng Quảng Độ mang tiền đến và không quên bố trí người quay phim, chụp ảnh. Chỉ 30 phút sau khi ông ta rời nơi phát tiền, những thông tin thổi phồng và thêm thắt và xuyên tạc đã được gửi cho Võ Văn Ái, Giám đốc trung tâm thông tin Phật giáo Quốc tế ở Paris để tay này đưa lên mạng.
Thế nhưng dù ông Thích Quảng Độ đã dùng tiền để mua chuộc và kích động, người dân vẫn tự nguyện giải tán sau khi được chính quyền tiếp xúc và phân tích. Ngày 18-7, những người khiếu kiện đã lên xe về địa phương.
Không dừng lại ở đó, Thích Quảng Độ bày mưu khác. Ngày 23-8 ông ta cử Thích Không Tánh mang 300 triệu đồng ra Hà Nội để kích động người dân khiếu kiện. Âm mưu này không thành do bị chính quyền phát hiện.
Xâu chuỗi những gì ông Thích Quảng Độ đã làm trong những năm qua, có thể thấy rất rõ một điều ông ta là kẻ cơ hội.
Từ chỗ là một Viện trưởng Viện Hóa đạo tự phong, không được cả Phật tử, Giáo hội và chính quyền thừa nhận, ông Quảng Độ đã làm đủ trò để gây sự chú ý. Nhiều lần ông ta bị xử lý về những hành vi bịa đặt, vu khống, chống phá chính quyền. Chính bản thân ông nhiều lần thừa nhận hành vi sai trái, xin tha và hứa hẹn sẽ hối cải nhưng rồi ông lại nhanh chóng nuốt lời.
Dù tự nhận mình luôn làm việc vì chánh pháp, vì sự lớn mạnh của Phật giáo nhưng Thích Quảng Độ luôn làm những điều ngược lại.
Thiết nghĩ, sẽ không cần phải lên án ông Quảng Độ, bởi chính ông đã tự bộc lộ sự thiếu tự trọng. Điều ông ta nói và làm là hai thái cực, như dân gian vẫn nói: “Khẩu Phật, tâm xà”.
Theo NHẬT HÒA - Pháp luật TP.HCM
------------------------------
Chúng tôi không chấp nhận kẻ lợi dụng
Đơn của anh Trần Văn Bé, nông dân ngụ ở xã Tân Hội (huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang), viết: “Trong suốt thời gian đi khiếu kiện ở đây (Vụ Công tác phía Nam-Văn phòng Quốc hội-PV), bản thân tôi cùng nhiều bà con vô cùng bức xúc trước sự việc diễn ra ngày 17-7, của một số thầy tu đã có những lời lẽ, hành động đi ngược lại với lợi ích dân tộc, vu cáo Đảng và Nhà nước Việt Nam một cách trắng trợn… Trong nhóm 6 người tự xưng là của “Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất” (GHPGVNTN), có một người tự xưng là Thích Quảng Độ. Ông ta đứng trên thềm cao, dùng loa phát biểu, hứa hẹn sẽ tài trợ tiền cho mỗi người dân để tiếp tục đeo bám khiếu kiện. Họ nói xấu chế độ, cho rằng ở Việt Nam không có tự do tôn giáo, đòi đa nguyên, đa đảng, tự do, dân chủ, nhân quyền…
Qua những lời phát biểu của ông Độ, những người ít học như chúng tôi cũng dễ nhận thấy, ông ta là người bất mãn với chế độ. Nông dân chúng tôi có cái sai là khiếu kiện vượt cấp, nhưng chúng tôi lên đây là đòi hỏi công bằng về quyền lợi kinh tế, chứ không nhận tiền để đi đấu tranh chính trị như ông Độ"
Đơn tố cáo của anh Lê Văn Tâm, ngụ ở xã An Cư (huyện Tịnh Biên - An Giang) viết: “Tại đây (ở nơi khiếu kiện - PV), tôi và bà con được mấy ông thầy tu đến hỏi thăm và cho tiền giúp đỡ, mỗi người được mấy chục ngàn, lúc đầu chúng tôi ngỡ ngàng và rất mừng. Nhưng sau đó, có một người lớn tuổi trong nhóm tu hành, được mấy ông thầy tu giới thiệu là Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hóa đạo của GHPGVNTN, cầm loa phát biểu kêu gọi chúng tôi tiếp tục khiếu kiện. Ông ta nói rằng, người dân chúng tôi mất cửa, mất nhà là mất quyền tự do, là chung cảnh ngộ với GHPGVNTN gì gì đó của ông ta. Ông ta còn nói xấu Nhà nước, nói xấu chế độ.
Chúng tôi không biết ông Thích Quảng Độ này là ai, chúng tôi lên đây khiếu kiện là do có một vài ông cán bộ ở địa phương không chịu giải quyết rõ quyền lợi về ruộng đất cho chúng tôi, chứ chúng tôi không chống lại Nhà nước vì Nhà nước không xấu. Còn ông Quảng Độ phát biểu nói xấu Nhà nước, yêu cầu có chính phủ độc lập gì đó như vậy thì chúng tôi không chấp nhận. Chúng tôi nghĩ ông Quảng Độ là người không tốt, vì không ai lại đi nói xấu Nhà nước của mình. Chúng tôi không chấp nhận đất nước mình có những người xấu như ông Quảng Độ…”.
Ngày 29-8-2007, chúng tôi gặp một số người dân tại phường Bình Thuận, quận 7, TP.HCM có tham gia vào các đoàn khiếu kiện ở trụ sở tiếp dân của các cơ quan Nhà nước. Khi nhắc đến việc các ông Thích Quảng Độ và Thích Không Tánh lợi dụng tôn giáo, dùng tiền để dụ dỗ, lôi kéo người khiếu kiện với ý đồ đen tối, mọi người đều tỏ ra rất bất bình trước hành vi sai trái ấy.
Chị Trần Thị Gái, ngụ tại số 16, đường số 2, phường Bình Thuận, quận 7, nói:“Dù còn bất đồng với những trả lời khiếu kiện của một số cơ quan, nhưng tôi không bao giờ nghe lời xúi giục hay nhận tiền của những người như thế. Lương tâm của tôi không cho phép làm như vậy. Nếu cho tiền hay cho gạo… thì nhiều người, nhiều gia đình khác còn nghèo hơn, khổ hơn chúng tôi, sao họ không mang đến đó để làm từ thiện?”.
Còn hai bà Phạm Thị Dung và Phạm Thị Lèo, đã ngoài 60 tuổi, cùng ngụ tại đường số 2, phường Bình Thuận, cho biết: “Chúng tôi khiếu kiện, nhưng không bao giờ nói xấu chính quyền. Người ta cầm lá đơn, hô hào cứu dân, cứu nước, thế nọ, thế kia nhưng chị em tôi đều ngồi nép sang một bên. Mọi việc đều đã có luật pháp. Mình nộp đơn xin hỗ trợ, nếu khi nào các cơ quan không chấp nhận đơn thì mình kêu nữa, còn đằng này người ta đã nhận đơn rồi, đã kêu mình vô giải thích, bảo đợi để trao đổi với người này, người kia thì bà con chúng tôi đâu có làm gì bậy bạ. Dù có thất học nhưng chúng tôi cũng hiểu chút chút về đời sống, biết cái gì là đúng, cái gì là sai.
Với chúng tôi, việc nộp đơn chỉ mong được giải quyết hỗ trợ, còn nếu ai lợi dụng việc khiếu kiện của chúng tôi để quậy phá thì phải trị cho nghiêm, không để họ làm loạn xã hội. Còn tiền của mấy ổng, nếu các ổng giàu có mà làm điều tốt thì các ông ấy được hưởng phước, còn nếu làm sai thì phải bị pháp luật trừng trị”.
Sáng 30-8-2007, tại tổ đình Ấn Quang (ở đường Sư Vạn Hạnh, quận 10, TP.HCM), chúng tôi đã có buổi tiếp xúc với Hòa thượng Thích Trí Quảng, Phó chủ tịch kiêm Trưởng ban Hoằng pháp Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Trưởng ban Trị sự Thành hội Phật giáo TP.HCM. Hòa Thượng Thích Trí Quảng cho biết: “Tôi không đồng tình, không chấp nhận chủ trương hô hào đa nguyên, đa đảng; xúi giục người dân đi khiếu kiện vượt cấp… của ông Thích Quảng Độ. Ở góc độ tôn giáo, tôi quan tâm đến nguyên nhân từ các địa phương khiến người dân ở các tỉnh về thành phố khiếu kiện vượt cấp. Nhưng giải quyết khiếu tố, khiếu nại của công dân là việc của chính quyền các cấp. Để những người nước ngoài lợi dụng việc đó mà ban ơn, bố thí thì không thể chấp nhận được”.Chính quyền là của mình, là của nhân dân, theo Hòa thượng, giải quyết việc này, cần kết hợp chặt chẽ giữa các tổ chức, đoàn thể, mặt trận tổ quốc các cấp, tạo ra sự hòa hợp dân tộc yên bình, để chung tay cùng nhau xây dựng đất nước…
Theo TRUNG DŨNG CƯỜNG - Quân đội nhân dân

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét